Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2016

[TRACY TRACY] TUỔI THƠ MẪU GIÁO PART1

Ngồi buồn buồn tự nhiên chợt nghĩ về cái  chuyện ngày xưa ….. tuổi thơ lại trở về với mình ….. cái thời vô lo vô nghĩ chỉ biết đi chơi đi học và quậy phá !!!! nhớ về cái thời còn đi học mẫu giáo thời đó chắc khoảng 2 ...3 tuổi gì đó mới bập bẹ biết đi biết nói và thậm chí chưa cai sữa….. khoảng thời gian đó nhà đéo có người chông mình , nên ông bà già đành gửi vô cái trường mẫu giáo trên gia lành(lâm đồng) gì đó … ở cái khoảng thời gian cả mười mấy năm về trước không nói riêng gì khu này thì chỗ nhà mình ở cũng lác đác được vài người ở và hầu như còn nhà gỗ hết ấy ….trên chỗ đó còn là rừng bạch đàn bạt ngàn rộng mênh mông cơ , khu này cách xa nhà mình khoảng mấy cây ấy cũng không xa lắm nhưng thời đó còn nhỏ đối với mình thế là xa xôi tận cùng luôn rồi ...chính xác hơn việc phải vào nhà trẻ hồi đó là một cực hình khổ sở đối với mình,,,, tất nhiên là nhớ phát điên lên và chỉ muốn nằm lì ở nhà thôi … mà cs éo như mình mong muốn vì bận rộn nên ông bà già quăng lên trên đó luôn dù có sự phản đối bằng cách khóc lóc ăn vạ của mình … kể từ ngày đó việc lên nhà trẻ đc bắt đầu với sự miễn cưỡng …. ngày nào ông già cũng phải chở đi trên con đường vắng người qua lại ... tâm trạng mình thì cứ lao đao lưỡng lự nhớ mẹ vl ra trên đg đi sao thấy nó xa xôi vô cùng dù chỉ vài cây số là đến nơi …… còn nhớ mỗi lần khi đến nơi lúc đó mới biết nói cứ kêu ông già “chiều chiều ba đón đón...con...về sớm nhá” ngọng vl ra mà ngày nào cũng nhai đi nhai lại cái điệp khúc sến súa đó kiểu như chỉ muốn bay lên cái yên xe kia để về nhà vậy … chỗ này hay có con ngựa huyền thoại đc cột ở dưới gốc cây bạch đàn ngày nào đi cũng thấy nó cả muốn ra sờ lắm mà không đc chỉ ước đc leo lên lưng mà cưỡi *nghe có vẻ hư cấu nhưng suy nghĩ lúc đó là thật đó*  …. lang thang một mình vào đó với mấy nội quy vớ vẩn là ngày nào cũng bắt xếp dép vào 1 chỗ mà chục đứa bé khác cũng để đó lẫn lộn lung tung,,,, cảm giác thấy khó chịu lắm khi lúc nào cũng  phải vào khuân phép cả ,,, trưa đến thì bắt đi ngủ tập thể dù không muốn ngủ cũng phải nằm nhắm mắt mình thì nhớ bà già vkl ra nhưng buổi trưa thường thì con nít chỉ thích chơi đùa phá phách nên khó ngủ lắm ,,,,,,, mình bắt đầu quấy phá khóc lóc lung tung cả dỗ dành được vài lần thì ôi thôi định mệnh đó là cô ò người bảo mẫu thánh thiện quản lí của nhà trẻ  quẳng mình vào một phòng riêng cùng với con bé mà mãi sau này mới biết nó là hàng xóm gần nhà mình cũng chung hoàn cảnh và số phận bị nhốt riêng một phòng cảm giác thật là ….#%@&#--$-$+...khóc quấy cho đã một hồi lúc này đã mệt mỏi k còn sức lực nữa thì hai đứa nhìn nhau rồi quệt nước mắt chứ biết sao h … sau 1 hồi im hơi lặng tiếng thì bà bảo mẫu thánh thiện kia mới xách hai đứa ra trở về cái phòng tập thể hỗn độn kia rồi cũng phải trở lại cái giường khó ngủ kia nếu k muốn tiếp tục cuộc biệt giam … cái món huyền thoại quanh năm suốt tháng mà hay ăn là chè đậu đen trong cái ca nhựa đỏ ghét vkl ra … mỗi ngày chôi qua thật nhạt nhẽo hầu như ngày nào cũng khóc hết đhs lúc đó yếu đuối thế ,,,,,chờ mãi đến lúc được về thì đôi dép của mình đã được trao vào chân của một đứa khác kiểu như mỗi ngày mình đc đi một đôi khác vậy lẫn lộn lung tung hết,,, đứa đến trước nhiều bố mẹ k để í hoặc cố tình lấy mấy chiếc mới nhất cho con mình để lại mấy chiếc rách nát *vl thật* … đến lúc về điều đầu tiên đập vào mắt là con ngựa đc cột gốc cây sau đó là ông già chạy xe đến đón mừng vc ra lúc này cảm giác đã lắm như đánh trận chiến thắng về vậy hay kiểu đi tù và đã đến ngày đc đoàn tụ gia đình rồi …. ngày tháng cứ thế trôi qua …. đc khoảng gần 1 năm gì đó tưởng đâu đc về nhà ăn ngủ thoải mái thì đm lại tiếp tục tình trạng tiếp diễn đó là một nhà mẫu giáo mới ,,,,chỗ này gần nhà mình khoảng 200 trăm mét thôi,,, thuộc quản lí của các xơ và còn khắt khe hơn chỗ cũ nữa tuy thế nhưng lớn rồi cũng bớt đi cái màn khóc lóc nhõng nhẽo kia  … chỗ mới này không chỉ quản lí mà còn là môi trường tiếp xúc với chữ đầu tiên trong này hỗn độn hơn nhiều so với trên kia vẫn tiếp nối là tình trạng lộn dép... bức xúc cái là những đôi mới của mình đc trao vào chân thằng khác cái mình nhận đc là những thứ dẻ rách sắp vứt đi ,,,,nó lệ thuộc vào việc đón sớm hay chễ của mấy bậc cha mẹ …. tuy phức tạp vì là tập thể nhưng nơi đây phong phú lắm có nhiều cái hay vl trong nhà giáo này có một phòng đầy đủ các thứ vui chơi phục vụ con nít đó là mấy cái xích đu mà nhiều đứa có thể ngồi lên đu làm trò các kiểu trên đó  … bên cạnh là cái cầu trượt mà đứa nào đến h ra chơi cũng bu kín xếp hàng nếu có xơ không có xơ thì chen lấn nhau như điên vậy thằng nào lớn thằng nào mạnh thằng đó sẽ sở hữu tất cả nó trượt trước và cả chục lần còn những đứa yếu thế sẽ bị đẩy ra chỗ khác chơi dù chưa đc thử 1 lần…. còn nhiều trò khác nữa  …. bla bla bla…..cái nhớ nhất trong đây là đến h ăn định mệnh như một cực hình vậy lúc này mình chỉ ước đc ăn cơm với muối mè vì đó là thứ dễ ăn nhất ăn xong nhanh nhất …. và tất nhiên những đứa ăn xong nhanh nhất sẽ đc cầm cây lau nhà to nhất mà đứa nào cũng mơ ước ...trong đây hình như chỉ có 5 cây cho những đứa nào ăn nhanh thôi nên đứa nào cũng thi đua ăn nhanh cả nếu ăn chậm sẽ vào lớp trễ cùng với những ánh nhìn kì thị của bọn vào trước chả có đứa nào muốn như vậy cả nhưng đôi khi vẫn phải gặp phải tình huống này …. quay lại chuyện lau nhà những đứa cầm cây lau nhà to nhất sẽ có phần thưởng đắt giá đó là quả ổi đỏ thần thánh to nhất chức này lâu lâu mình vẫn dành được nhưng đéo ăn hết mà chia sẻ cho thằng bạn thân nhất nữa vì cơ bản là mình đéo thể nào thầu đc hết quả ổi đó nhưng cứ nhanh chân ít ra còn cho thằng bạn đc miếng với là đứa đứng nhất lúc nào chả thích ,,, con nít mà hiếu thắng lắm ….những đứa còn lại sẽ theo thứ tự mà lên nhận những cây lau nhà bé dần và phần thưởng là mấy quả ổi có kích cỡ nhỏ hơn ….trong này có mấy món ăn vặt ưa nhất đó là chuối khô phơi nguyên quả cái vị ngon không thể tả h nghĩ vẫn thèm chả biết có bảo đảm vệ sinh k nữa 😂….. cùng với nồi cơm to đùng là lớp cháy dòn tan mà đứa nào cũng xin sau h ăn …. không có phần cho những đứa chậm chạm “trâu chậm uống nước đục”😀😁😁 đó là quy luật rồi …. còn cái sàn kia khi được lau xong thì bóng loáng tạo điều kiện cho mấy dân chơi sửu nhi chơi trò trượt cứ lấy đà quỳ xuống và làm phát ngoạn mục từ đầu bên này đến đâu bên kia … xui xui chúng chỗ có lỗ thì xước đầu gối thằng nào éo biết chơi thì đầu gối tím hết lê lết ra sàn ,,,, có thằng con gì đó té sấp ml ra luôn xong ngồi khóc như thật  ,,,,,đây là h ra chơi rồi xơ khó có thể kiểm soát đc tụi trẻ ranh nên chúng nó tha hồ phá phách tại cái phòng rộng nhất này 😈😈😈!!!!! bên dưới cái phòng tạp nham này là nơi nuôi gà rộng lớn với đủ các thể loại gà h nhớ đc mỗi mấy con gà tây cao to đen hôi mình hay xuống đây ngắm mấy lúc cuối h phải ở lại chờ ông bà già đón ấy hay đại loại là lâu lâu cúp học mà chả ai biết cả … đặc biệt cái vụ này!!! nhớ mãi là cái việc cuối h buồn buồn vì phải ngắm gà 1 mình đm hôm đó hứng hứng bắt truyện đc với nhỏ kia cái xong cuối h rủ nó xuống ngắm gà 😂😂😂 hai đứa dắt nhau đi xuống đó ngắm gà chỉ chỏ con này con kia xong bàn chuyện vớ vẩn một hồi ….đhs thời gian trôi nhanh thế bố mẹ con nhỏ đến đón éo thấy và đến lượt ma xơ chạy tìm khắp bốn phương với hi vọng tìm thấy sớm nhất còn bố mẹ con nhỏ chờ dài cổ chắc sốt ruột lắm và nơi cuối cùng là cái chuồng gà huyền thoại nơi bà xơ tìm thấy con nhỏ ... bố mẹ nhỏ đó với bà sơ chắc bực lắm mà k làm gì đc 😂😂😂 sau lần đó …. mình hầu như k nói chuyện tiếp xúc thường xuyên với nhỏ đó nữa …..kế đó là truyện trong phòng học ,,, chỗ này sàn được lát bằng mấy viên gạch tàu có lẽ là gạch lỗi nên xuất hiện mấy vết lồi lõm đặc biệt là dấu chân lõm xuống in trên mặt sàn ,,, chả hiếu mấy vết tích này xảy ra như thế nào nhưng thời đó sợ ma lắm cứ đến cái khúc gặp viên gạch này đứa nào đứa nấy sợ lắm đều tránh xa nó ra vài viên gạch ,,, lỡ có bước chúng thì số phận đứa đó rất nhọ sẽ bị tụi nó hù dọa tránh xa trong vài ngày thậm chí bị kì thị xem như một thảm họa vậy …. có vài cái bàn ghế vớ vẩn được sơn màu xanh cho mấy đứa lớp dưới vàng cho mấy đứa choai choai và đỏ cho mấy đứa cồ đầu lớn nhất nhà trẻ đôi khi có đứa cả 7 tuổi vẫn học tại đây *thành phần này chuyên bắt nạt mấy đứa nhỏ tuổi * haizzzz những buổi học chữ đôi khi có phần nhàm chán và thấy mỏi mệt nên mình hay có thói quen gác chân lên ghế thì một ngày đẹp trời đang xay xưa ong bướm chim cò các thứ ngoài kia và nghĩ ngợi lung tung gác chân lên ghế *like a boss* thì bỗng dưng viên phấn đâu bay vô đầu ấy còn nhớ in lúc đó cả đống đứa quay lại các thành phần lớn bé đều quay lại nhìn mình cới ánh mắt ghét đ** thể tả chúng nó cười phá lên coi mình như ng ngoài hành tinh lúc này cảm giác lạc lõng và bực cái người ném phấn mình vkl ra …. sau lần đó là cái truyện để đời khi hôn con nhỏ cũng gần nhà mình luôn 😂😂😂 …. chuyện là vầy hồi đó con nhỏ hay sang chơi nhà bên cạnh vì họ hàng nhà nó gần đó và mình cũng thân thiết với nhà đó lắm vô tình mình trở thành nạn nhân của bọn hàng xóm lớn tuổi kia chúng nó đem mình và con nhỏ đó gán ghép với nhau như một trò đùa vậy có lúc chúng nó bắt hai đứa ném vô giường chùm chăn bắt hôn nhau trong tiếng hò reo cười đùa của bọn nó nhưng dù thế vẫn chỉ làm cho có lệ chỉ việc nằm im vài phút cho bọn nó hài lòng rồi sẽ đc thả … nếu chống cự bọn nó sẽ có màn “tra tấn” kiểu khác …. sau nhiều lần như thế mình cũng k có cảm tình gì với nhỏ đó nhưng trong đầu cứ nghĩ đơn giản hôn nhỏ đó sẽ được sự đồng tình và nhận đc sự hưởng ứng của cả lớp lúc đi học … lúc đó nhiều lần mình phân vân nhìn xuống dãy bàn cách mình vài bước chân nơi con nhỏ ngồi học bài và căn nhiều lần để có thể tiếp cận hôn nó nhưng sau vài ngày vẫn k đủ can đảm để có thể làm việc đó …. mỗi khi đi học thấy khó chịu bứt rứt vl vì chưa làm đc í định mình mong muốn thì…. bỗng một hôm lòng can đảm khí chất anh hùng nổi dậy … cảm xúc dâng trào vl mình đến lớp hôm đó chỉ để căn thật chuẩn và để í đến phía dãy bàn học của nhỏ đó …. đúng lúc cơ hội đến mình thì ngồi cũng gần gần cuối lớp nhỏ đó chắc cũng bàn gần cuối lớp mẹ rồi ….cơ hội khi ít đứa để í là h ra chơi ...khi mới bắt đầu tiếng chuông reo trong lúc đó mình lấy hết sự can đảm và đã chuẩn bị tinh thần mình lao xuống thật nhanh nhưng lại nhát quá mức nên chạy thẳng ra ngoài luôn ra ngoài chơi đc lúc thì tiếng chuông reo vào lớp mình có hành động nhanh chóng lúc này ngẫu nhiên theo quán tính mà bọn kia tập cho mình ở nhà mình lao đến hôn vô cái má phúng phính của nhỏ đó rồi bay lẹ vào chỗ ngồi …. tưởng chừng như mọi chuyện đã êm xuôi thì một hôm đúng bữa xui xẻo ngày ba mình có việc đón xong tấp vô nhà nó mọi chuyện xảy ra một cách đột ngột và ngỡ ngàng khi mình đc một người bà đã có tuổi tra hỏi và nói những câu khiến một thằng con nít như mình vừa ngại vừa quê và cộng thêm sự sợ hãi thì ra con nhỏ đã âm thầm về nhà phanh phui mọi chuyện,,,  sau lần đó mình đã chừa cái trò đó đi và không tái diễn thêm lần nào nữa dù gì thì mình cũng chỉ là nạn nhân của mấy đứa hàng xóm thích bày trò thôi ….. vào h học có rất nhiều thành phần và nhiều loại bạn có tính cách khác nhau…. ở năm đầu dường như mình chỉ chơi với đúng 1 đứa bạn thân nhất và luôn cùng mình trải qua mọi thứ ,,,, nó luôn bên cạnh mình dù chuyện gì xảy ra trong đó …. thành phần cá biệt đc chú í ở đây là một con nhỏ mập địt mặt lấm lem má phệ nhìn dơ dơ ,,, con nhỏ học bài nhưng tiếp thu chữ rất kém với cả  chậm lúc nào cũng đứng bét lớp dù là bài dễ hay khó ,,, chữ viết dù nắn nót tới đâu cũng không thể cải thiện đc sự nguyệch ngoạc xấu phát hờn lên đc,,,, dường như đứa nào trong đây cũng tránh xa nó và thường những đứa nào thích hạ nhục nhau thì đc gán ghép với con nhỏ đó ,,, nó như một hình thức chọc quê trong đây vậy ….cuối lớp là những kệ sách nhưng toàn để chưng mấy con gấu bông vớ vẩn trên đó cùng mấy chiếc mặt nạ gấu thỏ …. mà đứa nào cũng mong muốn đc sở hữu … bên cuối lớp góc trái là khu đồ chơi với nhiều thể loại xe cộ các thứ ,,, nhớ hồi đó mình có dành nhau với đứa lớp trên rồi bị ăn mấy quả đấm suýt khóc nhưng vì bản năng mình chạy ra chỗ khác tâm sự với thằng bạn chứ biết sao …. bên ngoài trường học là khuân viên thoáng mát vô cùng …. ngoài này có hai con tró mà nhiều kỉ niệm gắn bó với nó nhất mình chỉ nhớ đc 1 con tên sơ ri gì đó vì cả mười mấy năm rồi không thể nào nhớ chi tiết đc ,,, hai con này nhỏ nhỏ xinh xinh thời đó mình còn nhỏ mà nó chỉ cỡ tới đầu gối mình lông thì xù xù hơi quăn quăn có mấy đốm màu nâu vớ vẩn trên người ,,, đm tả thế cơ mà không dễ thương như ng ta nghĩ mỗi lần gặp hai con tró này thì vl lắm chạy tới tấp sấp ml ra ấy nó troll không thể tả đm cứ lựa mỗi lần mình tới gần cửa để vô trường học thì đm chơi trò núp lùm tấn công bất ngờ đ** biết nó từ đâu chui ra luôn dù đã cố phòng thủ sau nhiều lần bị táp ,,, lúc đó chỉ biết chạy bạt mạng thẳng vào lớp học ,,,, ấy thế mà h ra chơi vẫn hay rủ mấy đứa bạn ra chọc mấy con tró này vì nhiều lúc nó hay ngủ say trên hè mỗi đứa chọn một góc chỗ nào cao cao ấy rồi đứng lên đó đặc biệt là cái thành bê tông cách đó vài bước chân chỗ này thuận lợi nhất để cái đứa đầu xỏ sẽ ra búng tai hoặc tung quả sút vào người con tró rồi nhanh chóng chèo lân thành bê tông ,,, sau nhiều lần cổ vũ nhiệt tình của mấy đứa bạn thì thằng bạn thân của mình là người hi sinh làm trò để mua cuộc vui của mấy đứa kia ,,,, đắng một cái hắn chưa có kinh nghiệm các thứ nhưng vì muốn thể hiện nên sau cú sút đã bị ăn cái táp khốn nạn  vào cạp quần sau đó nó dứt ra đc khỏi cái mõm chó kia rồi chạy bạt mạng mất phương hướng với lúng túng hắn bị trượt chân té dập mặt trong sự cười đùa của mấy đứa kia ,,,, chơi cái trò này công nhận vui nhưng luôn có cái giá cho đứa nào thích thể hiện ,,, cái cảm giác được đứng trên cao hò hét và nhìn thằng khác sút con tró nó hả hê lắm nếu có thành công thì còn vui nữa vì nhìn con tró bất lực và tha hồ trêu chọc trên chỗ an toàn ,,, thấy sướng hết cả người  … mấy ngày sau đó không thằng nào dám bén bảng đến chỗ này nữa nhưng thói nào tật nấy vẫn cứ tiếp diễn chỉ tội mấy thằng thích thể hiện …….đi sang bên hướng trái là một khoảng sân rộng cũng là lối để sang một nơi chơi đùa khác bên trái khoảng sân này hướng ra mặt đường là nguyên một dải nhiều loại hoa rực rỡ đa sắc vkl mà nhớ đc mỗi loại hoa thạch thảo tím đỏ hồng trắng đủ các kiểu thấy đẹp thật mà hồi nhỏ ai quan tâm mấy thứ đó đâu … hướng tiếp ra đường là vườn cây ăn trái ,,,, ở đây có 2 cây nhãn lớn lá thì tốt xanh đậm các thứ tưởng như ngon ăn mà đm quả đ** ra cái gì cả ,,, đến mùa được vài trái li ti trên ngọn cao chới với mà do tâm lí thèm ăn nên hay ra lượm mấy chùm dưới gốc do gió đánh rụng hay có khi xơ hái cho ,chủ yếu ra đây hóng mát là cái thích nhất
… dưới gốc nhãn hình như là cây chôm chôm bị cớm gì đó nhớ k rõ mà cũng chưa bao h đc thử dù chỉ 1 lần *cây ở đây đ** hợp phong thủy hay sao ấy toàn mấy cấy phế * còn lại là cam bưởi quýt ...bla bla cũng chịu chung số phận tịt trái dống cây chôm chôm !!!!! bên phải khoảng dân đó là lối đi vào một cái sân rộng khác ,chỗ này cũng nuôi mấy con tró ấy to xác lắm một con màu trắng với con bẹc giê ấn tượng vl mà nó hiền lắm đ** bao h cắn người như mấy con tró lùn kia … nguyên tòa nhà trước mặt đồ sộ với hoành tráng lắm chả nhớ hồi đấy vô đó làm gì chỉ nhớ đc những khoảnh khắc nói chuyện cùng mấy đứa trên vỉa hè tòa nhà ,,, chỗ này xây theo lối hiện đại mà cổ kính có bức tượng to lớn của vị thánh nào đó k nhớ rõ,,, hồi đó đi qua chỗ bức tượng này cả bọn đứa nào cũng phải cúi đầu xuống kiểu như một lời chào thể hiện sự tôn kính vậy đó  ,,, mỗi lần đc ra khu này thì lại có đc cảm giác mới lạ vô cùng chả hiểu sao nữa …. quay lại dãy nhà chính tạp nham kia ! phía cuối nhà là con đường rộng bằng bê tông chỗ này là khu rửa chén bát các thứ có cái bể vuông sâu khoảng 2 mét nằm dưới mặt đất thôi nhưng đứa nào nhìn xuống cũng sợ cứ liên tưởng bị rớt xuống đó và chết đuối ,,,, bên kia là chỗ rửa chén mà có khi mình ngâm nga ở đó cả buổi vì tội lười ăn chưa giải quyết đc đống cơm đang cầm trên tay ,,, dưới chỗ rửa chén là dàn mướp đắng lưa thưa nơi mà tình cảm xơ và mình đc gắn kết khi xơ ưu ái tặng phần cùi dừa non cho mình mà chả đứa nào có hết tuy nó chả là gì lớn lao nhưng xơ quý lắm thì mới cho ,,, hồi đó còn nhỏ cũng thích lắm và đặt cho xơ cái tên xơ mặt nhớt 😂😂😂  tên này xuất phát từ bộ da mặt bóng loáng của xơ và đc hình thành từ đó …. đi xuống tiếp là con đg nhỏ quanh queo trong vườn cafe dẫn đến một căn nhà khác nơi này có một cánh cửa thông ra lô 2 cách quốc lộ bên trên khoảng trăm mét bên phía tay trái của khuân viên dưới này có mấy cành na bên nhà thờ do cha trồng chĩa sang đến mùa nó ra hoa rồi ra quả non cả bọn ngày nào mà đc xuống đây cũng chờ đợi cái ngày nó chín rồi xí phần quả to nhỏ với nhau trong khi có phải của mình đéo đâu ,,, mấy bức tường nơi đây an ninh vl trên thành gắn toàn mấy mảnh chai vỡ trưa trưa xuống đó toàn bị chói mắt do cái bức tường đối diện đg đi nên đập vào mắt là mấy cái không đâu đó… bên trong nhà cũng là mấy cái ghế quen thuộc kia đến đây để học toán hay sao ấy k nhớ rõ ,,, mà không khí trong đây có vẻ học căng thẳng hơn nên mình hay lơ đãng để tâm đến mấy chuyện trên trời dưới đất không nên lâu lâu vẫn bị ăn vài viên phấn vào mặt mới chịu tỉnh … vâng còn một cái phòng ghét cay ghét đắng nằm trên khu chính kia đó là căn phòng ngủ huyền thoại mà đứa nào cũng phải ngao ngán ,,, cứ nhìn thấy cánh cửa có cái rèm xanh xanh qua ô kính là biết tới h cực hình rồi ,,, trong đây là khu ngủ tập thể nhưng xem xét còn đỡ hơn cái nhà mẫu giáo hồi 2.. 3 tuổi kia ,,, phòng này có khoảng 2 dãy giường song song nhau mỗi dãy khoảng chục cái và một góc riêng biệt dành cho xơ quản “ngục” ,,, nhớ lại thời đó cứ trưa trưa đang lúc cao trào của mấy dân chơi đang pha trò thì đm tiếng chuông khắc khoải reo lên vài tiếng ,,, đâu đó có mấy đứa chạy về tụ lại xếp thành hàng đa số mấy đứa này là “thanh niên nghiêm túc” tự giác cao vkl kéo theo đó là mấy đứa nhát gan theo gót chân mấy đứa kia rồi tụ lại ,,, riêng lúc này chỉ còn 1 bộ phận duy nhất đó là nhóm của mình ,,, do thói quen hay chơi dưới khu rửa chén có khoảng sân rộng nên hay ra đây cho thoáng và bàn tán trên trời dưới đất về cái giếng sâu 2 m kia ,,,, rồi chơi mấy trò vớ vẩn thời tuổi thơ như năm mười , cá sấu lên bờ các thứ hay nhất cái trò đá gà bằng mấy cọng rêu mọc dưới sân ,,, trò này thời đó hơi chuộng có khi 1 cây rêu dựt cả chục lần chưa đứt cái đầu(hạt rêu) hạ gục mấy đứa kia một cách dễ dàng do hên sui ,,, chỗ này tụ tập chỉ vài nhóm lác đác do thiếu sự quản lí chặt chẽ của mấy sơ (thường thường chỗ này hay bị cấm ra vào h ra chơi).....tiếng chuông reo lên nhưng do ham chơi nhóm mình tìm mấy chỗ khuất để trốn tìm đồng thời khó ai phát hiện nữa do ở đây có vài cái lu nước to ,,, kế hoạch chốn giường như lần nào cũng thành công vì lựa đúng mấy thời điểm ít ng quản lí và số lượng trẻ quá đông ,,, do sơ không để í và việc này chỉ diễn ra hạn chế tùy theo ngày ham chơi có hứng … một nơi nguy hiểm nhất và dơ dáy nhất thường xuyên xảy ra tai nạn ngoài í muốn cùng với sự ngu dốt trẻ trâu của mấy đứa sửu nhi hay lấy ng khác ra làm trò đùa là chỗ đi vệ sinh ngoài trời ,,, nơi đây được gieo rắc những nỗi kinh hoàng ám ảnh mỗi khi mà bế tắc bọng đái sắp vỡ ra từng mảnh thì mới nghĩ đến việc đi đái ,,, bước đến là một khoảng sân đổ xi măng cao hơn mặt đất khoảng gần nửa mét ,,, đi sâu hơn ta sẽ đc thưởng thức mùi vị đặc trưng của nơi c2 nóng đc quy tụ và sản xuất với hàng trăm loại chất thải lỏng khác nhau cộng lại và tạo ra hương vị kinh hoàng chết chóc ,,, h cao điểm nơi đây chiếm khoảng chục mạng ,,, và tiếp theo là trò chơi gieo rắc sự kinh hoàng ám ảnh hàng h và tạo ra mùi cơ thể đặc biệt cho mấy nạn nhân xấu số đó là trò tắm c2 huyền thoại ,,,  bước đến chỗ cần giải quyết nỗi buồn là một cái lu nhỏ chứa đầy những thành phần tạo ra một màu vàng óng đc sản xuất bởi nhiều dòng chảy suối nước nóng từ trên trời mà rót xuống ôi đm nhắc tới mà thấy rùng mình ,,, nơi này sẽ có những thành phần ngẫu nhiên không thể biết đc túc trực sẵn hòa trong đám đông mấy thằng nạn nhân xấu số sẽ đứng gần chỗ phía trên cái lu việc còn lại là vạch quần thải cái chất lỏng vàng óng kia ra xuống cái lu ,,, lúc này là thời điểm quan trọng để mấy đứa sửu nhi có thể thực hiện í định của mình , sẽ có trò cho thiên hạ nơi đây bàn tán cười đùa ,,, những bước chân dồn dập chạy đến trong sự hoang mang lo lắng của nạn nhân là một cú đẩy ngàn cân giúp mấy nạn nhân có thể bay xuống cái lu kia một cách trọn vẹn với nc c2 ngập tràn đầy người ,,, sau cú đẩy đó thì đm thằng nạn nhân xấu số kia bị xa lánh hắt hủi chở thành trò cười cho mấy thánh nơi đây trong bộ dạng mếu mó khóc vang trời với mùi hôi khắm đéo thể nào tưởng đc ,,, trò này chỉ lâu lâu mới diễn ra một lần và lần nào lần đó mấy thằng tắm c2 chỉ biết ôm mặt khóc đi méc xơ rồi thằng đẩy sẽ chịu án phạt nặng nề là việc lau nhà hàng tuần cùng mấy lời mắng chửi thậm tệ thế là xong chuyện suy cho cùng thằng thiệt nặng nề vẫn là thằng tắm c2 kia và màn trình diễn sẽ phục vụ làm trò mua vui cho mấy khán giả nhỏ tuổi a dua theo ,,, cũng có khi tai nạn không theo í muốn mà chính thằng đẩy cũng không thể ngờ mình là nạn nhân rơi xuống khu tạp chất đó ,,, ở dưới đất là mấy bụi cỏ mọc hoang chỗ này hay có mấy con rắn mối vớ vẩn hay ra phơi nắng ,,, bao bọc kín nơi đây là mấy cái bức tường khốn nạn kia nữa trên thành đầy mảnh thủy tinh đủ màu cùng kẽm gai xen kẽ ,,, trên tường thường đi đái sẽ thấy đc loài sinh vậy đổi sắc liên tục đó là mấy con tắc ké hay hồi nhỏ hay gọi là tắc kè đổi màu đây là chủ đề đc bàn tán và ưa chuộng cho mấy dân chơi mỗi khi đi đái …. bên phía sát nhà chính để học cũng có khuân viên cây cối chỗ này nhớ nhất cái cây gì đó mà có cả chùm quả cam cam rũ xuống quanh năm suốt tháng bên dưới gốc cây có cái xích đu màu xanh lá huyền thoại mà cả lũ hay ngồi ờ đây để nghe mấy câu truyện ,,,, hỏi thăm quan tâm này nọ của mấy xơ ,,, nhớ lắm những hình ảnh những cuộc chơi ,,, những câu truyện  mà xơ thường kể cho cả nhóm ….
_____________TO BE COUNTRY________________

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét